Buổi chiều, Viên Quảng bồn chồn đi lòng vòng trong sân, cuối cùng nói với mọi người:
“Không được, tôi không thể tiếp tục ở lại đây nữa. Dù là ai giết người đi nữa, dù gì bọn chúng cũng đều ở trong thị trấn này. Tôi phải rời khỏi đây, đi thật xa, có khi chúng sẽ không đuổi theo giết tôi nữa!”
Hứa Thuật thầm nghĩ, quỷ mà muốn giết người thì có cần quan tâm đến khoảng cách không? Một khi đã bị nhắm tới, e là căn bản không thể chạy thoát.
Nhưng chuyện này ai cũng hiểu, lại chẳng ai lên tiếng vạch trần.
Thấy Viên Quảng thực sự định rời đi, Dương Nhuệ chần chừ nói: “Hay là... vẫn nên ở lại đây đi? Tối nay chúng ta sẽ không ngủ, chắc chắn sẽ cố gắng giúp anh.”
Cô ấy nói rồi liếc mắt nhìn Tiểu Hà.
Mà Tiểu Hà lúc này đang ngồi trong sân tắm nắng, híp mắt ngáp dài, trông chẳng khác gì một con mèo lười nhác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play