Hôm ấy, Giản Như dậy từ rất sớm.
Kim bà bà dẫn theo hai bà tử khác, giúp Giản Như tắm rửa sạch sẽ, sửa soạn thật chu đáo, tỉ mỉ từ trên xuống dưới.
Mãi đến khi gà trống cất tiếng gáy, khói bếp bắt đầu toả ra từ mái nhà, Giản Như mới đi đến trước gương đồng.
Hắn lặng người nhìn mình trong gương, nửa bên khuôn mặt đẹp như tranh vẽ, vốn dĩ đã thanh tú, qua tay các bà bà điểm phấn tô son, lại càng thêm kiều diễm như đóa hoa vừa nở, môi đỏ như mật.
Trên người hắn vẫn chưa khoác lên đại lễ phục, nhưng lớp áo trong màu đỏ rực làm hắn càng thêm rạng rỡ, tươi tắn. Hắn chưa bao giờ thấy mình… đẹp đến thế.
Thế nhưng, nửa khuôn mặt còn lại… Dù Kim bà bà đã tận tâm giúp trang điểm, vẫn không thể nào che đi được hoàn toàn vết sẹo kéo méo nơi khóe miệng, khiến phần môi bên ấy căng bóng lên, càng thêm quái dị.
Nụ cười trong mắt Giản Như dần tan biến. Hắn quay đầu, không nhìn gương nữa.
Hai bà tử bên cạnh miệng vẫn không ngừng chúc mừng, nào là “tân phu lang mỹ mạo như phù dung”, nào là “tân lang có phúc ba đời”, càng nghe càng khiến Giản Như thêm ngột ngạt.
Trước giờ hắn vốn không thích tô phấn điểm trang, chỉ vì sợ người ta nói hắn xấu mà còn bày vẽ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play