Trần Tông bò lên bờ trước, nhưng không lập tức kéo Tiêu Giới Tử lên. Bởi vì dù có kéo được cô lên thì vẫn phải đối mặt với vấn đề “làm sao qua cầu”.
Thế là anh nghĩ ra một cách: bên phía đối diện cũng thả xuống một sợi dây thừng, rồi tìm cách hất đầu dây về phía Tiêu Giới Tử. Cô đứng dưới, có thể dùng chân bám vào vách để mượn lực, rồi “đu” người sang bên kia. Nếu may mắn thì chỉ cần thử vài lần là có thể nắm được dây bên đối diện.
Như vậy, vừa có người kéo cô lên, vừa qua được cầu — một công đôi việc.

Cách này quả nhiên có hiệu quả. Tiêu Giới Tử chẳng cần thử nhiều, nhanh chóng nắm được sợi dây và thành công leo lên bờ.
Hoa Hầu và Thần Côn hợp sức kéo cô lên. Vừa đặt chân lên bờ, cô đã thấy Trần Tông ngồi một bên, đang tự băng bó vết thương: trên tay thì quấn băng vải, sau gáy bên phải cũng dán miếng gạc.
Thấy cô, anh gượng cười: "Tôi phán đoán sai rồi, đúng là “chim sợ cành cong”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play