Tiêu Giới Tử thất thanh kêu lên đầy sợ hãi.
May mà Trần Tông đẩy cô về phía bên cạnh, cách chỗ có sợi xích sắt không xa. Thân thể cô vừa vặn treo lơ lửng, mặc kệ bả vai đau đớn, cô liều mạng với tay chộp lấy xích sắt. Tin tốt là cô nắm được, nhưng tin xấu là cả người lại run rẩy, lơ lửng giữa chừng, mà cánh tay bị thương thì chẳng còn đủ sức để giữ chắc.
Tình huống thay đổi quá nhanh khiến Thần Côn cũng chưa kịp phản ứng, chỉ ngơ ngác hỏi:
“Hai người lại giở trò gì thế?”
Tiêu Giới Tử chẳng còn hơi sức đâu mà đáp, trong lòng chỉ toàn nỗi hoảng loạn. Ngực cô đập thình thịch, mồ hôi túa ra ở lòng bàn tay, dưới nách, sau lưng, dính nhớp không biết là nóng hay lạnh. Cô cắn răng, cố siết chặt tay, vận lực ở eo chân, định dùng chân móc lấy xích sắt để mượn sức.
Trần Tông im lặng, nhìn quanh một vòng rồi bất ngờ nắm lấy cây côn dài.
Hoa Hầu thấy vậy, hốt hoảng hét lên: “Này, Trần Tông!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play