Triệu Thành Khôn nói: “Đúng rồi, hôm nay chúng ta tới thử xem cảm giác được hoa khôi trường phục vụ là thế nào.” Sau đó còn quay sang cười với Chu Sâm.
Chu Sâm khẽ nhíu mày. Cậu ghét Tô Thịnh Bạch, một phần vì vai của cậu vốn là phản diện, để hoàn thành nhiệm vụ mà thôi.
Nhưng Triệu Thành Khôn lại mang ác ý rõ rệt, khiến cậu không hiểu nổi hắn ta muốn gì.
Lý Dương chu môi: “Ê, học bá mà, thầy cô biết học sinh ngoan như cậu ta làm việc ở mấy chỗ thế này không nhỉ?”
Vương Hạo rút ra điếu thuốc, ngậm trong miệng nói: “Thế cũng phải hỏi? Chắc chắn không biết rồi.” Sau đó ghé sát Chu Sâm, hạ giọng: “Cơ hội tới rồi đó, chơi khăm cậu ta một trận đi.”
Chu Sâm hiểu rõ công việc này với Tô Thịnh Bạch quan trọng cỡ nào. Hầu hết chi phí gia đình cậu ta đều trông vào khoản thu nhập này. Cậu nhíu mày nói: “Không cần làm mấy trò vặt vãnh như vậy. Tôi mà muốn chỉnh cậu ta thì sẽ đường đường chính chính làm. Mấy trò mờ ám chẳng đáng.”
Vương Hạo giật mình nhìn cậu, rồi cười cười vỗ vai: “Được thôi. Nhưng nghe tôi khuyên một câu, con nhỏ Lâm Xán đó thật chẳng đáng chút nào.”
Chu Sâm hất tay hắn ra, khó chịu nói: “Được rồi, đừng nhắc tới nữa.”
Tô Thịnh Bạch vẫn giữ dáng vẻ chuyên nghiệp, chẳng thèm để tâm mấy lời mỉa mai châm chọc của họ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT