Bà bà ở một bên sốt ruột, nắm chặt lấy tay Cố Thanh Nam, “Không phải là nhị bá mẫu con trộm, là ta cho nàng. Đừng cãi nhau nữa.”
Nhị bá mẫu nghe được liền đắc ý lập tức cười ha hả, tay chộp lấy cái túi chạy vội, “Đúng là đứa nhỏ không hiểu chuyện! Tức c-h-ế-t ta mất! Về sau muốn ăn cơm mà cầu ta, ta cũng không rảnh lo đâu.”
Thời điểm Cố Thanh Nam mới xuyên qua, nghe người khác nói đây là bà bà của hắn (nghĩa là mẹ chồng), hắn còn tưởng mình vào vai nhân vật nữ, sau đó mới biết là nãi nãi (bà nội), hắn cũng không biết đây là cách gọi địa phương của nơi nào.
Giờ nhìn lại, đây nào phải nãi nãi hắn, chẳng khác nào mẹ chồng, mình với người ta cãi nhau mà lại đi nói đỡ cho người ngoài? Vậy khác gì nâng chí khí người khác, hủy uy phong của mình chứ!
Bạch Kim Thời thấy vẫn nên mua thêm vài nha hoàn hạ nhân về thì hơn, nếu cả ba người ở chung một viện tử thì còn được, nhưng phủ rộng lớn, một mình cậu khó lòng xử lý hết, không mua người thì thật sự sợ nhà bị trộm hết.
Nhị bá mẫu mang theo một bụng tức về, nói với nhị bá: “Cố Thanh Nam yếu ớt vô cùng, đi đường còn chẳng nổi, chẳng khác nào sắp đi.”
Nhị bá nghe được lời này, không nhịn được cười lớn, “Tìm một ca nhi xinh đẹp đến thế, có là người tốt cũng không chống đỡ nổi. Ca nhi kia cũng là một yêu tinh, không lo nghĩ cho cháu trai cả của ta gì cả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT