Nha hoàn hầu hạ bên chỗ bà bà gọi hai người ăn cơm, còn nói biết đêm qua mệt mỏi nên ăn trong phòng là được, sau này vợ chồng son cứ qua ngày cho tốt, không cần đến viện bà.
Cố Thanh Nam vừa nghe, vội giải thích: “Ta không có, chúng ta không phải! Này! Ngươi đừng có cười!”
Tiểu nha hoàn căn bản không nghe lọt tai, chỉ cười khúc khích chạy như bay ra khỏi cửa.
Bạch Kim Thời mang thân phận con của cha mẹ nuôi gả đi, công chúa nói con của tiểu thương không cần nha hoàn tôi tớ, còn nói cậu đã từng chịu khổ nhiều năm vậy rồi, sớm đã hình thành thói quen tự mình chăm sóc bản thân, chỉ cho một đội người hộ tống cậu tới rồi về, muốn vỗ mông phủi sạch quan hệ.
Bữa sáng nhà Cố Thanh Nam rất đơn giản, có cháo trắng, màn thầu và dưa muối, bà bà còn luộc cho mỗi người quả trứng gà.
Nhìn như đạm bạc, nhưng Bạch Kim Thời từ khi còn nhỏ đều không được ăn gạo và trứng gà, nếu khi bé ai cho cậu ăn một chén cháo trắng, cậu sẽ vô cùng vui vẻ mà nhảy cẫng lên.
Cố Thanh Nam đã lâu rồi chưa ăn sáng, sợ không ăn cơm thân thể càng gầy yếu thì khó giữ được trinh tiết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play