Lúc ăn mì, cậu vô tình nhìn thấy phu quân của Trần phu lang vẫn giống hệt như mấy ngày trước, bận bịu chạy qua chạy lại, Trần phu lang bảo gì thì làm nấy, không một câu oán thán, cũng không cãi lại, trông qua giống như vẫn còn là một đôi phu phu hạnh phúc. Ai mà nghĩ tới, một người như thế lại có thể viết hưu thư đưa cho Trần phu lang.
Bạch Kim Thời nhìn mà trong lòng không khỏi dâng lên một chút thương cảm. Rất nhiều người cho rằng, chỉ cần thành thân rồi thì có thể nắm tay đi hết đời, nhưng đời người luôn đầy những bất ngờ ngoài ý muốn, cuối cùng vẫn là bị gió thổi tan thành từng mảnh.
Hiện tại, cậu còn có thể tiếp tục ở lại Cố gia, nhưng về sau thì sao?
Vẫn là nên sinh một đứa con mới được. Có con rồi, cậu và Cố Thanh Nam mới có thể ở bên nhau cả đời.
Cậu rất khao khát một mái nhà, một mái nhà ấm áp và náo nhiệt.
Sau khi ăn xong bát mì, cậu gọi Trần phu lang lên nói chuyện: “Buổi tối ngươi đã có chỗ ở chưa?”
Trần phu lang lắc đầu, “Không có. Cũng không biết hắn có cho ta ở lại một đêm nữa không.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT