Cố Thanh Nam thấy ánh mắt khinh bỉ kia của cậu, không nhịn được cười, “Thật xin lỗi, ta đúng là không hiểu rõ về ca nhi. Nhưng nước đường thì cũng nấu rồi, tâm trạng không tốt thì ăn ngọt một chút sẽ dễ chịu hơn.”
Bạch Kim Thời cúi đầu nhìn chén nước đường, sống mũi bỗng nghẹn lại. Đây là lần đầu tiên cậu được uống nước đường. Khi còn ở nhà, mấy đệ đệ muội muội đều được uống qua, chỉ có cậu là không. Sau này vào phủ công chúa, sơn trân hải vị ăn không thiếu, chén nước đường năm xưa ấy không được uống trở thành chấp niệm.
Uống xong, vừa ngẩng đầu đã bắt gặp ánh mắt Cố Thanh Nam đang chăm chú nhìn mình.
“Ngươi sao thế? Phòng sửa xong rồi sao?”
“Hôm nay ngươi làm sao vậy? Hai ta quen biết cũng không phải ngắn, ít ra cũng coi như bằng hữu đi. Nếu có chuyện gì khó khăn, ngươi nói ta nghe, ta giúp ngươi một tay.” Cố Thanh Nam vào vai đại ca tri kỷ tri tâm, “Không cần phải ngại. Ngươi xem ta sợ chuột còn không giấu ngươi.”
Bạch Kim Thời trong lòng thầm nói rằng sợ chuột chỉ là chuyện nhỏ, nào có tính. Nếu Cố Thanh Nam biết sự thật, liệu có còn ôn nhu vậy không. Cậu sợ hắn từ chỗ mình hỏi không ra, rồi lại ra ngoài dò xét thêm, bèn vội tìm một cái cớ, “Ta thấy dân trong huyện thành ít quá, sợ mở tiệm gạo rồi cũng chẳng bán được bao nhiêu.”
“Thì ra là chuyện này.” Cố Thanh Nam kỳ thật lo lắng chuyện này, người ở đây có thể mua nổi gạo trắng ư?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT