Người phụ trách phòng kế toán của Công ty Quảng cáo Phi Tường chính là bà Bùi - vợ của ông chủ bọn họ.

Dịch Vĩ giới thiệu sơ qua, Lộ Nam cười chào chị Bùi.

May mắn thay, sau khi lấy được đồ, Dịch Vĩ không định chen chúc xe buýt nữa – đống đồ này mà muốn lên xe buýt cũng không dễ, phải gọi một chiếc xe tải nhỏ.

Xe tải nhỏ không có hóa đơn, Lộ Nam nhìn ra Dịch Vĩ đang tiếc tiền, bởi vì anh ấy đã rất cố gắng mặc cả với tài xế.

Thế là khi ăn trưa, cô chủ động trả tiền suất cơm nhanh.

Lộ Nam trả tiền rất dứt khoát. 

Nơi thanh toán suất ăn nhanh đông người, nếu hai người đứng đó đẩy qua đẩy lại vì mười mấy hai mươi tệ thì thật khó coi.

Dịch Vĩ cuối cùng cũng chấp nhận thiện ý của Lộ Nam. Để đền đáp, anh ấy rất chăm chỉ đưa Lộ Nam chạy thêm ba cái siêu thị nữa sau bữa ăn.  Sau khi phân phát xong biển quảng cáo, ưu đãi đi xe tải nhỏ cũng không còn, phương tiện di chuyển quay đi quẩn lại vẫn là xe buýt.

Mặt trời lặn về Tây, đây là ngày Lộ Nam tan sở đúng giờ nhất kể từ khi vào làm ngắn ngủi: "Dịch Vĩ! Tôi thực sự, cảm ơn anh nhiều lắm!"

Khi chia tay, Dịch Vĩ nói: "Hôm nay cô viết xong báo cáo công việc hàng ngày thì gửi cho tôi, tôi giúp cô kiểm tra." Anh ta thật lòng đề nghị như vậy, bởi vì không cần đoán cũng đoán được báo cáo công việc của Vương Hiểu Tuyết và Phan Sa Sa mà cô theo hai ngày trước sơ sài đến mức nào. Dịch Vĩ nghĩ Lộ Nam đã mời mình một bữa ăn, mình nên dạy cô ấy vài mẹo để viết báo cáo công việc.

Lộ Nam cảm ơn Dịch Vĩ, sau đó, bắt taxi về nhà.

Trên đường về nhà, cô nhận được tin nhắn từ Dịch Vĩ: "Tôi thấy cô đi taxi à? Nhớ xin thêm vài vé taxi nhé."

Lộ Nam: Hiểu rồi…”

……

Điện thoại bây giờ không có chức năng đếm bước chân, nhưng Lộ Nam chắc chắn hôm nay mình đã đi bộ được hơn 20 nghìn bước.

“Ài, mệt thật đấy. Kem chống nắng thì mai mua vậy, thật sự không muốn động đậy nữa rồi.”

Lộ Nam cảm thấy rất may mắn vì hôm qua đã hoàn thành vượt mức nhiệm vụ gõ chữ, hôm nay có thể dùng số chương truyện viết quá của ngày hôm qua, chỉ gõ được hai chương rồi nghỉ ngơi kệ sự đời.

Sáng hôm sau thức dậy bắp chân vẫn còn đau nhức.

Lộ Nam nghiến răng, khó khăn lắm mới bò dậy chờ xe buýt.

Hôm nay, số lượng người ở công ty nhiều hơn hai ngày trước. Lộ Nam nhìn thấy đàn anh Nghiêm Khải, bèn đi tới chào hỏi anh ấy.

"Đến mấy ngày rồi, đã thích nghi được chưa?"

Lộ Nam gật đầu: "Cũng ổn ạ. Anh, mọi người đi công tác về rồi ạ?"

Nghiêm Khải nói nhỏ: "Tối qua mới về. Tổng giám đốc Hướng, tức là tổng giám đốc chi nhánh tỉnh, sếp lớn của tỉnh ta, anh ấy và Giám đốc Vương đang ở trong phòng họp. Anh nói cho em nghe, em tự ghi nhớ nhé, mấy vị này là những người em chưa gặp bao giờ. Người đầu tiên ngồi bên trái bàn họp, mặc váy trắng tóc ngắn tên là Lý Lị; mỹ nữ tóc dài đang nghịch máy tính bảng bên tay trái tên là Chu Điềm, cả hai đều là Giám đốc Tiêu thụ theo nhóm của chi nhánh tỉnh. 

Người ngồi đối diện Chu Điềm tên là Trần Kiêu, là chuyên viên thương hiệu của dòng rượu Kinh Điển, đồng cấp với Giám đốc chi nhánh thành phố. Nếu không có gì bất ngờ thì cô chắc chắn sẽ thuộc bộ phận tiêu thụ theo nhóm..." 

Cấu trúc tổ chức của công ty chỗ cô hơi phức tạp, Nghiêm Khải lại giải thích cho Lộ Nam, ý chính là: ba vị này đều là lãnh đạo của cô.

"Em hiểu, bộ phận tiêu thụ và bộ phận thương hiệu làm việc độc lập với nhau. Sau khi được phân vào bộ phận tiêu thụ theo nhóm, nếu em làm mảng tiêu thụ theo nhóm dòng rượu Kinh Điển, lãnh đạo trực tiếp của em sẽ là Giám đốc Lý; công việc hàng ngày sẽ theo sắp xếp của Giám đốc của chi nhánh thành phố, các hoạt động liên quan đến mảng thương hiệu sẽ theo sắp xếp của chuyên viên thương hiệu. 

Nếu em làm bộ phận tiêu thụ theo nhóm dòng rượu Hòa Hợp (một dòng rượu có tuổi đời ngắn hơn ở trong truyện), lãnh đạo trực tiếp sẽ là Giám đốc Chu; sắp xếp công việc hàng ngày vẫn theo Giám đốc Vương và sẽ ít hơn một vị lãnh đạo chỉ tay múa chân đúng không ạ?"

Nghiêm Khải gật đầu: "Thông minh! Không hổ là đàn em của tôi. Mới đến mấy ngày đã nắm rõ cấu trúc của chi nhánh cấp tỉnh với thành phố rồi."

Lộ Nam giả vờ kiêu ngạo gật đầu, thầm nghĩ: “Mình còn biết nhiều chuyện khác nữa cơ, ví dụ như Chu Điềm kia, mới thật sự là người có thủ đoạn; rồi cả Trần Kiêu nữa, cũng là người có lai lịch không tầm thường.”

Tóm lại một câu – Chi nhánh thành phố Hải Lâm, đúng là nơi ngọa hổ tàng long, lắm phiền phức thật!

……

Vì các lãnh đạo đi công tác đều đã về, nên hôm nay chỗ ngồi trong buổi họp sáng đã được điều chỉnh lại.

Tổng giám đốc chi nhánh cấp tỉnh Kiềm Giang, Hướng Vân Phong, ngồi ở vị trí chủ tọa bàn họp lớn. Bên trái ông là Lý Lị và Chu Điềm mà Nghiêm Khải vừa giới thiệu cho Lộ Nam. Bên trái Chu Điềm là Lưu Dương, tiếp đến là Trần Lộ, Vương Hiểu Tuyết, rồi đến Lộ Nam.

Giám đốc Vương di chuyển sang phải một ghế, ngồi vào vị trí thứ nhất bên phải mà Trần Kiêu đã đặc biệt để trống cho ông.

Phan Sa Sa, người mấy ngày trước ngồi ở vị trí thứ nhất phía bên phải, giờ ngồi cạnh Trần Kiêu, ở vị trí thứ ba.

Còn Dịch Vĩ, người hôm qua đã lăn lộn cả ngày cùng Lộ Nam, vẫn như thế ngồi cạnh Phan Sa Sa, giờ ngồi ở vị trí thứ tư.

Vị trí thứ năm bên phải là Nghiêm Khải, và sau đó toàn bộ hàng ghế bên phải đều là nhân viên nam.

Buổi họp sáng hôm nay diễn ra khá lâu.

Tổng giám đốc Hướng đầu tiên yêu cầu Lý Lị trình bày về những thành quả mà nhóm của họ đã đạt được trong chuyến công tác lần này. Lộ Nam nghe được gồm: Thành công tài trợ rượu cho hội nghị; đàm phán thành công việc cung cấp rượu cho tiệc mừng tốt nghiệp và tiệc tri ân thầy cô của vài khách sạn năm sao; bước đầu trao đổi với lãnh đạo quân đội về việc tài trợ rượu cho hoạt động thăm hỏi ngày thành lập Quân đội,... Tóm lại là gặt hái được nhiều thành công.

Sau đó là Giám đốc Vương báo cáo với Tổng giám đốc Hướng về các công việc đã triển khai gần đây của chi nhánh thành phố Hải Lâm. Trọng tâm là việc nghiệm thu quý hai không được lý tưởng lắm, chi nhánh Hải Lâm cần thêm sự hỗ trợ về nhân lực, vật lực và chính sách ưu đãi từ công ty. Tổng giám đốc Hướng nghe xong, không nặng không nhẹ mà nói với Giám đốc Vương Vương một câu: "Nhiệm vụ của chi nhánh Hải Lâm nghe có vẻ hơi nặng nề thật đấy."

Đương nhiên, tất cả những điều này không liên quan gì đến Lộ Nam.

Mãi đến cuối cuộc họp, Tổng giám đốc Hướng ngẩng đầu ra hiệu: "Giám đốc Vương lại đến than thở với tôi rồi... Không phải có một người mới đến rồi sao? Tên là gì, tự giới thiệu một chút đi."

Lộ Nam đứng dậy, nói vắn tắt tên tuổi, trường tốt nghiệp và chuyên ngành của mình, cuối cùng không quên thêm một câu xã giao: “Hy vọng bản thân sẽ sớm hòa nhập vào đại gia đình Nguyên Xuyên, nỗ lực học hỏi, tích cực tiến bộ."

"Ngoại hình và cách nói chuyện đều không tồi, người như Tiểu Lộ thì không cần chuyển đi chỗ khác đâu, bộ phận tiêu thụ theo nhóm vẫn đang thiếu người." Tổng giám đốc Hướng khá hài lòng với sự tự nhiên, phóng khoáng không rụt rè của Lộ Nam, đồng thời nhìn Lý Lị và Chu Điềm một cái.

Giám đốc Vương dường như cũng không để tâm việc Tổng giám đốc Hướng can thiệp vào công việc của chi nhánh thành phố, khiêm tốn nói: "Vâng, tôi cũng định sắp xếp như vậy, vốn dĩ muốn để Tiểu Lộ luân chuyển qua các bộ phận để học hỏi, bây giờ xem ra, là tôi đã chưa suy nghĩ kỹ."

Tổng giám đốc Hướng cười ha hả: "Tôi còn lạ gì Vương Hưng Long nhà ông chứ? Ông chắc chắn là muốn đợi sinh viên được điều động từ tỉnh ngoài về rồi định vị trí cùng một lúc. Họ còn khoảng mười ngày nữa mới tới, với lại bên Lý Lị và Chu Điềm đang rất thiếu người, không cần phải đợi đâu." 

Rồi ông hỏi thêm một câu: "Tôi nhớ ký túc xá chi nhánh thành phố của các anh không đủ chỗ ở rồi đúng không? Sắp tới đây phải nhanh chóng sắp xếp thêm ký túc xá cho tốt."

Hà Mạn Lâm, nhân viên hậu cần chi nhánh tỉnh ngồi ở góc phòng đáp lời: "Điều về chi nhánh cấp tỉnh có 12 người, tám nhân viên sau thời gian huấn luyện sẽ phân về vài người về các chi nhánh thành phố ở trong tỉnh. Tôi đã liên hệ và ký thỏa thuận với khách sạn rồi, đã đặt bốn phòng tiêu chuẩn.

Còn lại bốn nhân viên nữ, có một người là được tuyển dụng từ trường đại học ở địa phương đã hẹn tháng 7 vào làm, cộng thêm Lộ... Lộ Nam nữa, đều là người mà chi nhánh thành phố Hải Lâm cần, vừa hay để hai người họ cùng ở trong cùng một căn phòng trọ… Ngô Phương cũng đã đang tìm rồi." Ngô Phương, nhân viên hậu cần của chi nhánh thành phố ngồi cạnh Hà Mạn Lâm, gật đầu, tỏ ý đã thực sự đang sắp xếp.

"Ừm." Tổng giám đốc Hướng hài lòng gật đầu, kết thúc buổi họp sáng nay.

Sau cuộc họp, Lộ Nam chủ động tìm Lưu Dương: "Chị ơi, hôm nay em theo chị ạ."

"Chị tưởng em sẽ đi hỏi Giám đốc Lý và Giám đốc Chu xem có gì cần giúp không chứ." Lưu Dương nhìn Lộ Nam một cái.

Lộ Nam khẽ cười nói: "Em mới vào làm, chẳng biết gì cả, làm sao giúp được ạ? Vẫn là nghe theo sắp xếp của Giám đốc Vương, hôm nay theo chị Lưu Dương, ngày mai theo chị Trần Lộ."

Lưu Dương kín đáo đánh giá cô gái vừa tốt nghiệp đại học, trông còn chưa trải sự đời trước mặt: "Được, vậy đi theo chị."

______

Góc ngoài lề của tác giả:

Cấu Trúc Chức Vụ Của Tập đoàn Nguyên Xuyên

Phân cấp:

- Cơ cấu tập đoàn (bổ dọc): Tổng bộ -> Các khu vực lớn -> Chi nhánh cấp tỉnh -> Chi nhánh cấp thành phố

- Cơ cấu các phòng ban (bổ ngang): gồm năm bộ phận thương hiệu lớn, nhưng tổng doanh số của bốn thương hiệu còn lại không bằng rượu Kinh Điển, vì vậy trong năm bộ phận thương hiệu lớn thì bộ phận rượu Kinh Điển là chiếm ưu thế nhất.

Phân bổ nhân lực từ cao xuống như sau:

A. Tổng giám đốc Công ty Tiêu thụ (Tổng giám đốc Hạ - đồng thời là Giám đốc Bộ phận Thương hiệu rượu Kinh Điển)

B. 4 Phó tổng giám đốc Công ty Tiêu thụ (đồng thời là Giám đốc của bốn bộ phận thương hiệu còn lại) ở tổng bộ; 

Trên lý thuyết, 7 Tổng giám đốc Các khu vực lớn ở các địa phương (bao gồm cả khu Đồng) ngang cấp với 4 Phó tổng này.

C. Tổng giám đốc chi nhánh cấp tỉnh (cấp của Hướng Vân Phong)

D. Giám đốc chi nhánh thành phố (Vương Hưng Long), Chuyên viên thương hiệu chi nhánh thành phố (Trần Kiêu, chỉ có dòng rượu Kinh Điển có, các loại rượu khác không có chuyên viên thương hiệu được cử đi, và không phải tất cả các chi nhánh thành phố đều có chuyên viên, một số thành phố quy mô nhỏ không được cử); Giám đốc Bộ phận Tiêu thụ theo nhóm cấp tỉnh (Lý Lị, Chu Điềm).

E. Quản lý/ Trưởng bộ phận (gồm năm bộ phận chính: Tiêu thụ theo nhóm [Đặc biệt], Dịch vụ nhà hàng - khách sạn, Sưu tầm và tiêu thụ thuốc lá và rượu danh tiếng, Phân phối hàng hóa đến các chuỗi siêu thị lớn, Vận chuyển)

Chức vụ của nhân viên Tiêu thụ theo nhóm gọi Giám đốc Bộ phận Tiêu thụ theo nhóm, chủ yếu là để làm màu trước mấy ông lớn.

F. Đại diện kinh doanh (cấp nhân viên tiêu thụ theo nhóm)

G. Nhân viên khuyến mãi, nhân viên kinh doanh, Giám đốc Quản lý khách hàng trọng yếu (ngoài biên chế) (được các đại lý phân phối thuê và trả lương, Nguyên Xuyên sẽ bù chi phí tức là đưa lương cơ bản của cho đại lý phân phối chi trả).

Ngoài ra, chi nhánh cấp tỉnh có một nhân viên nhân sự, một kế toán, một thủ quỹ, một nhân viên hậu cần.

Chi nhánh thành phố có một nhân viên hậu cần.

Giám đốc chi nhánh thành phố thì mỗi thành phố thuộc cấp B mới có một người! (Lưu ý: thành phố cấp B). Tức là một chi nhánh cấp tỉnh sẽ có rất nhiều giám đốc thành phố.

Tổng giám đốc cấp tỉnh thì: mỗi tỉnh chỉ có một chi nhánh cấp tỉnh, tức là chỉ có một tổng giám đốc cấp tỉnh.

Góc nhỏ cuối truyện:

1. 团购渠道, cụm này lại xuất hiện trong chương này làm mình rất nhức đầu. 团购 là mua hàng theo nhóm, mọi người cùng mua hàng trên mấy sàn điện tử chắc đều rõ, nhưng dịch cả cụm ra thì thật là… Ở Việt Nam hẳn cũng có mô hình là việc như này, kiểu một nhóm người cùng phụ trách một đối tác cùng lúc, nhưng dịch như nào mới ổn đây.?

2. 八一 (Ngày 1 tháng 8) là ngày thành lập Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Quốc

3. Các vị trí việc làm được dịch chỉ có tính tham khảo tương đối, có những cụm chỉ đúng khoảng 50%. Với một công ty có quy mô lớn Nguyên Xuyên, lúc dịch mình thấy cơ cấu nhân viên hơi không vừa tầm thì phải, phải biết là một tỉnh ở bên đó cũng lớn lắm chứ đừng nói là một thành phố.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play