Trần Kiêu sững người một lúc, cuối cùng cũng nhận ra điểm bất thường — từ ngày thứ hai của cuộc họp nửa năm một lần lần này (tức sau hôm chơi ma sói), Phan Sa Sa đã không còn gọi thẳng anh ấy bằng cả họ lẫn tên là Trần Kiêu nữa, mà cô ấy giờ cũng giống như mọi người gọi là anh Kiêu, và bây giờ lại giả vờ vô tình nhắc đến chuyện mình sắp chuyển đi…
Trần Kiêu thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn hỏi ngược lại: “Chị Sa Sa sắp bị chuyển đi sao? Sao tôi không biết vậy?”
Lộ Nam im lặng quan sát vẻ mặt của Trần Kiêu: “Dù sao cũng là cấp dưới thuộc quyền quản lý của anh ta, làm sao Trần Kiêu có thể không biết chuyện Phan Sa Sa sắp được chuyển công tác được. Để mình đoán nhé, thậm chí có khi là chính anh ta đã chủ động đề xuất với Vương Hưng Long đấy, tất nhiên xuất phát điểm của chuyện này là để bảo vệ lợi ích của đối tác Phi Tường của chi nhánh thành phố. Nhưng cái kiểu người đẹp trai mà lòng dạ đen tối như này, đây là điều mà mình và Sa Sa của nhiều năm sau này đã đúc kết, không thể sai chỗ nào được.”
“Ôi, không quan trọng lắm đâu, chắc về Giám đốc Vương sẽ nói với anh thôi, lúc đó anh đừng khai ra là em lỡ lời đấy nhé!” Thấy Trần Kiêu gật đầu, Phan Sa Sa lại như không chút để tâm cười nói tiếp, “Dù sao thì doanh số hàng năm của Hoertai mà em phụ trách cũng chỉ có một triệu thôi, không có chút khó khăn nào cả, giao lại cho đám người mới, chắc vài ngày sau là họ nắm bắt được ngay.”
Chủ đề này kết thúc, ba người bỗng chốc im lặng.
Trần Kiêu ngồi thêm một lúc, rồi nâng ly đi đến chỗ khác.
Sa Sa nhỏ giọng nói một câu: “Cậu nói xem, Trần Kiêu liệu có đi hát một bài không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play