Phan Sa Sa thấy Giám đốc Vương vẫy tay về phía mình, liền nói với Lộ Nam: “Chúng ta cùng đi nhé.” Khi đứng dậy, cô ấy còn dặn dò thêm một câu: “Tối nay đông người, lúc mời rượu đừng uống quá nhanh, biểu cảm thì nên tỏ ra hơi khó chịu một chút… Mời rượu xong thì đứng lại tiếp chuyện đôi ba câu rồi quay về, tự nhiên sẽ có những người thích thể hiện khác xúm lại thôi.”
Lộ Nam gật đầu, cảm thấy dáng vẻ lo lắng của Sa Sa bây giờ nhìn khá thú vị và bỗng cảm thấy số phận thật kỳ diệu.
Dặn dò xong, Phan Sa Sa còn trừng mắt nhìn Lộ Nam: “Đừng cười tươi quá, dễ bị chú ý lắm đấy! Thu lại chút đi.”
Cô ấy và Lộ Nam bưng ly rượu đứng dậy, khi đi về phía các lãnh đạo, trên mặt vẫn giữ nụ cười công nghiệp chuẩn mực.
Có lẽ so với những đợt người mời rượu trước đó, gương mặt Lộ Nam nhìn non nớt hơn nhiều nên có lãnh đạo nhấp một ngụm rượu xong không kiềm được hỏi: “Cô bé này bao nhiêu tuổi rồi?”
Giám đốc Vương cười nói: “Là nhân viên mới chúng tôi tuyển, vừa tốt nghiệp đại học, vẫn cần phải rèn luyện thêm.”
Vị lãnh đạo nọ dường như cũng biết chuyện này: “Tôi nghe nói rồi, công ty các anh dạo gần đây có động thái lớn, chi mạnh tay ra phết… Hai năm nay toàn tuyển sinh viên đại học với nghiên cứu sinh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT