Nhất thời không khí an tĩnh đến quỷ dị, tiểu Mãn Nhi tròn xoe đôi mắt đen láy, nhìn a huynh nhà mình, lại nhìn Vân Hồ, nửa khắc, nó bĩu môi, giật nhẹ ống tay áo Tạ Kiến Quân, “A huynh, ta muốn ăn bánh gạo hoa triều.”
Được tiểu gia hỏa giải cứu khỏi sự xấu hổ, Tạ Kiến Quân liền dắt tay Mãn Tể, ngữ khí ra vẻ nhẹ nhàng nói, “Giờ thì dẫn ngươi đi mua đây, tiểu thèm ăn.”
Đi được vài bước, nhận thấy người phía sau không theo kịp, hắn quay đầu thấy Vân Hồ vẫn ngơ ngác đứng bất động tại chỗ, đôi mắt rũ xuống vẫn còn xuất thần, vội vẫy tay, lớn tiếng gọi, “Vân Hồ, ngẩn người làm gì? Mau đến mua bánh gạo hoa triều.”
“Tới, tới.” Vân Hồ ứng một tiếng, đột nhiên lắc đầu, hai tay mạnh mẽ vỗ vỗ hai má, như thể vừa mới tỉnh táo lại, cậu đi nhanh hai bước, đuổi kịp hai người.
Trước cửa tiệm bánh điểm tâm người chen chúc đông nghịt, mọi người đều vội vàng đến lúc này để ăn món ngon tươi mới này.
Tạ Kiến Quân bảo Vân Hồ dẫn Mãn Tể đi tìm một chỗ rộng rãi ngồi chờ, còn mình đợi mười lăm phút mới xếp được hàng đến trước cửa tiệm, những chiếc bánh gạo hoa triều đủ màu sắc rực rỡ bày đầy trên quầy tiệm bánh điểm tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT