Hắn đôi mắt nheo lại, nơi cuống họng khẽ bật ra một tiếng cười nhẹ, “Nếu lát nữa Mãn Tể tỉnh dậy, mà đòi ăn hạt dẻ ngọt, thì sẽ không còn đâu.”
Vân Hồ nhón mũi chân, lén nhìn Mãn Tể đang ngủ say trong sọt, duỗi tay giúp hắn sửa lại áo bông kẹp. Khi nhìn lại Tạ Kiến Quân, trong ánh mắt lộ ra một tia giảo hoạt khó nén, hắn tay che bên miệng, hạ giọng xuống càng thấp,
“Chúng ta, chúng ta không nói cho hắn, ăn trộm đi.”
Hoàng hôn chìm về phía tây, giữa những tầng mây mờ mịt, buông xuống một vệt nắng chiều, nụ cười thẹn thùng của thiếu niên thấm vào trong ánh sáng vụn vặt, hơi thở Tạ Kiến Quân cứng lại, dường như có một thứ gì đó khó tả, từ đáy lòng trồi lên, từng cành non mọc ra, xanh biếc có ngọn.
Chương 17
Từ Tứ Phương trấn về lần trước đến nay, đã vài ngày trôi qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT