Nhưng nếu nhìn từ góc độ của Cố Triều Ngọc, thì rõ ràng là Du Văn Cẩn đang tỏ ra rất lạnh nhạt với cậu, một kiểu lạnh nhạt chưa từng có trước đây. Nhìn kỹ từ vẻ mặt, còn có chút bực bội nhỏ đến mức khó phát hiện.
Hắn là rốt cuộc đã bắt đầu cảm thấy chán ghét mình sao?
Tuy nói không phải là vì ghê tởm, mà là bởi vì “một lòng hai ý”.
Nhưng chuyện này cũng không quan trọng, hiện tại Cố Triều Ngọc đã là người đạt được danh hiệu "kẻ sống sót đến cuối cùng", chỉ cần có thể vượt qua tiêu chuẩn đánh giá của tuyến điểm cốt truyện là được rồi.
Cố Triều Ngọc đặt vật phẩm mà Thuần phi đưa lên bàn, hoàn thành nhiệm vụ tặng quà: “Đây là đồ Thuần phi nương nương cố ý sai nô tài mang đến, đều do nương nương tự tay phân phó người làm, sợ điện hạ không quen với thức ăn nơi này.”
Du Văn Cẩn từ nhỏ đã ăn qua bánh màn thầu mốc meo và cháo chua, thì còn gì mà không quen. Hắn lại càng để ý chuyện khác: “Ngươi đã gặp Thuần phi trước rồi sao?”
Cố Triều Ngọc thật thà đáp: “Hoàng thượng sai ta đưa chút ban thưởng cho Thuần phi nương nương.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT