George cầm gói hạt giống đã năm mươi năm tuổi trong một tay, và điện thoại ở tay kia, “Dream, tôi không biết gì về việc trồng hoa cả, mà cũng chẳng có dụng cụ gì.”
“Anh không cần phải trồng chúng đâu, anh có thể giữ hạt giống và gọi đó là hoa vì về mặt kỹ thuật thì chúng là hoa rồi.”
George lắc đầu, “Không. Cậu đã mất công như vậy, ít nhất tôi có thể làm là trồng chúng. Với lại tôi cũng đang cần một sở thích mới, và làm vườn nghe có vẻ vui đấy.”
“Tôi để lại một danh sách nhỏ những thứ anh cần và vài mẹo trong hộp đó.” Dream nhắc anh, và George nhấc cái hộp thời gian lên thì đúng thật là có một mẩu giấy nhỏ với nét chữ nguệch ngoạc như gà bới.
“Chữ đẹp ghê.”
“Ồ thôi đi,” Dream bật cười, “Tôi chưa bao giờ giỏi khoản viết chữ cả.”
George đọc qua tờ giấy. “Nếu cậu không phiền, tôi đi ra ngoài mua đồ trước khi trời tối.”
Dream thở dài trong sự cam chịu, cậu cảm thấy hơi ích kỷ khi lúc nào cũng muốn là người duy nhất George dành thời gian cho, nhưng cậu hiểu George cũng có cuộc sống riêng.
“Được rồi,” cậu nói, “tôi có thể gọi lại sau không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT