Không biết vì sao Debby lại lộ ra nụ cười mang theo chút thỏa mãn lại xen lẫn niềm vui nho nhỏ như vậy, Rebertine chỉ biết anh rất thích nhìn thấy dáng vẻ vui vẻ của Debby. “Tôi thấy, Hải Thần lại trả lại cho cậu một món quà nhỏ nữa rồi kìa.”
“Là cái gì?” Trên mặt Debby nụ cười vẫn chưa tan đi, đôi mi cong cong nhìn về phía Rebertine, không biết anh còn muốn mang đến cho mình bất ngờ nho nhỏ gì nữa.
Rebertine ừ một tiếng, dùng ngón trỏ chống cằm làm bộ cao thâm khó đoán mà nói: “Hải Thần trả lại cho cậu nụ cười đẹp nhất đấy, làm người ta vừa nhìn thấy liền cảm thấy tâm trạng tốt.”
Không chờ được món quà bất ngờ trong tưởng tượng, lại khiến Debby đỏ mặt, “Cái, cái gì chứ.” Lại nhìn thấy nụ cười có chút trêu chọc kia của Rebertine, mặt Debby càng đỏ hơn, cậu có chút luống cuống mà vẫy vẫy cái đuôi, sau đó nhanh chóng bơi đi khỏi nơi đó, “Muộn rồi, tôi phải đi đây, ngủ ngon.”
Lần này Rebertine không giữ Debby lại nữa, chỉ cười nhìn cái đuôi màu lam nhạt của nhân ngư kia như thể bị lửa đốt mông mà biến mất khỏi tầm mắt mình.
Rung đùi đắc ý trở lại cái giường trên tảng đá ngầm trống không ấy, những cảm xúc nhàm chán, trống trải trước đó của Rebertine đều tan biến không còn, chỉ khe khẽ hát khúc nhạc nho nhỏ, mang theo hình ảnh khuôn mặt đỏ bừng của Debby mà lần nữa chìm vào giấc mộng đẹp.
Nhóc ấy, chỉ cần thẹn thùng một chút liền biến thành cà chua chín đỏ, thật đáng yêu biết bao.
--
Bảy ngày cấm đoán trôi qua, bởi vì mỗi đêm có Debby làm bạn nên thời gian đó không còn quá gian nan, ngay cả Rebertine chính mình cũng không phát hiện mỗi ngày khi nhìn thấy Debby len lén từ trong động đá ngầm bơi ra, trên mặt mình lại nở một nụ cười dịu dàng biết bao.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play