Colin biểu cảm vô cùng khó tin, “Mày điên rồi sao?”
Rebertine cười nhạt một tiếng, “Tao đánh một kẻ vô dụng thì gọi là điên rồi sao?”
“Mày nói cái gì?” Lần đầu tiên bị người khác đánh giá như vậy, Colin không còn tâm trí lo bụng đau, xông lên định đánh Rebertine.
Nhưng chờ gã lại là cú đấm thứ hai nặng nề của Rebertine, “Tao nói, tao đánh một kẻ vô dụng thì không tính là điên rồi.”
Rebertine nhìn Colin ôm bụng, dựa vào đá ngầm cuộn tròn lại nhưng ánh mắt vẫn căm hận nhìn mình, khóe môi anh nhếch lên nụ cười chế nhạo, “Đừng nhìn tao kiểu đó, tao thấy tao nói không sai. Mày không phải là kẻ vô dụng sao? Gặp chuyện chỉ biết đổ lỗi cho người khác, bản thân không như ý liền muốn người khác gánh chịu thay mày, mày tính là gì? Mày thật sự như trong miệng người ta nói phong độ nhẹ nhàng, ưu tú vô cùng sao? Trong mắt tao, mày chỉ là một kẻ hẹp hòi, đố kỵ, nhát gan, không có khí phách!”
“Tao không phải!” Dù bụng bị Rebertine đấm đau quặn lại, nhưng Colin vẫn gào lên.
“Mày không phải?” Ánh cười chế giễu của Rebertine càng rõ, “Là ai giả danh nghĩa của Debby đi đòi tao phải tránh xa Diane? Là ai khi cá mập xuất hiện thì hoảng loạn bỏ chạy? Lại là ai, cái tên chẳng ra gì, vụng trộm đi tố cáo với tộc trưởng?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT