“Đây là… Đây là…” Ngây ngốc hồi lâu Debby mới tìm lại được giọng mình, cậu theo bản năng nuốt một ngụm nước bọt, sau đó chậm rãi bơi tới, đưa tay nâng lấy một ngôi sao trong đó, ánh mắt tràn ngập không thể tin mà nhìn Rebertine đang mỉm cười đứng bên cạnh, “Đây là…”
Rebertine nhìn Debby nói không nên lời, môi khẽ cong lên cười, bơi tới sau lưng Debby, đưa tay kéo cậu vào lòng, rồi gỡ xuống một ngôi sao đặt vào tay Debby, sau đó áp sát tai cậu, cười khẽ dịu dàng nói: “Còn nhớ anh từng nói sẽ hái sao cho em không? Bây giờ, tính là anh đã thực hiện lời hứa chưa? Căn phòng đầy sao này là bất ngờ anh tặng cho em đấy, thích không?”
Debby nghe Rebertine giải thích, cúi đầu nhìn ngôi sao nằm yên trong tay mình, chậm rãi gật đầu, giọng nghẹn ngào nói: “Thích.”
Rebertine nghe giọng Debby không ổn, buông tay ôm, bơi tới trước mặt cậu, lúc này mới phát hiện người trong lòng mình tuy miệng đang cười, nhưng khóe mắt lại lăn xuống những giọt nước mắt trong suốt.
Rebertine bật cười, đưa tay lau nước mắt cho Debby: “Ngoan nào, sao lại khóc rồi? Khóc rồi lại cười, đúng là như con mèo nhỏ ngốc nghếch.”
Nghe nửa câu sau, Debby mắt vẫn còn ngân ngấn nước liền ngẩng đầu trừng Rebertine một cái, nửa giận nửa thẹn: “Anh nói gì đó!”
Rebertine làm ra vẻ vô tội: “Anh có nói sai đâu, em xem em kìa, đang yên đang lành lại khóc, mà trên mặt vẫn cười nữa.” Nói rồi lại giả bộ như mới hiểu ra: “Cục cưng à, em đây là cảm động quá mà khóc đúng không? Trong lòng cảm động chết đi được đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT