Debby vẫn cảm thấy xấu hổ đến mức không chịu nổi, “Nhưng… nhưng… nhưng nhiều nhân ngư đang nhìn như vậy đó.”
Rebertine đưa tay lau khô gương mặt đẫm nước mắt của Debby, nắm lấy tay cậu chậm rãi bơi về phía trước, “Có sao đâu, chúng ta là không kìm lòng nổi mà.” Nói xong Rebertine quay đầu lại, lộ ra một nụ cười xấu xa, “Này, hôm nay em xem như trước mặt gần như toàn bộ tộc nhân đều đồng ý cho anh cầu hôn rồi nha, không được đổi ý nữa đâu đó, anh còn có một đống người làm chứng rồi.”
Không biết Rebertine sao đột nhiên lại nhắc đến chuyện này, Debby mặt vừa bớt nóng được chút liền lại đỏ lên, cúi đầu, giọng nhỏ như muỗi nói: “Em cũng sẽ không hối hận.”
Dù giọng Debby nhỏ vô cùng nhưng Rebertine vẫn nghe thấy rõ ràng, nụ cười trên mặt càng rạng rỡ.
Hiểu rất rõ đạo lý nên dừng lại khi đã đạt được điều tốt, Rebertine không trêu chọc cô dâu nhỏ xấu hổ nhút nhát của mình nữa mà nói sang chuyện khác: “Em nói xem, chúng ta khi nào cử hành nghi thức thì tốt?”
Tuy Rebertine đã thôi không trêu chọc Debby, nhưng với Debby đang hoàn toàn chìm trong cảm xúc vừa kích động vừa ngượng ngùng, thì bất kỳ câu nào của Rebertine cũng khiến cậu xấu hổ vô cùng. Nghe Rebertine bàn về thời gian cử hành hôn lễ, Debby lại đỏ mặt: “Anh… anh quyết định là được rồi…”
Rebertine nhìn dáng vẻ như chim cút của Debby, khóe miệng nhếch lên cười mà như không cười, giả vờ như không thấy gì, nghiêm túc nói: “Chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng đồ tiếp đãi các nhân ngư tới dự hôn lễ, việc này cần chút thời gian, còn phải chuẩn bị thêm vài thứ.” Nói tới đây, Rebertine ngừng một chút, quay đầu hỏi Debby đang cúi đầu thẹn thùng: “Nói đi, Bibi, chờ chúng ta cử hành nghi thức xong rồi, em muốn ở đâu? Nhà anh hay nhà em?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play