Đến nỗi Lạp Phu Nhĩ cùng Ngải Phật, Rebertine đương nhiên coi bọn họ như bạn tốt của mình, nhưng chuyện này cũng không phải là chuyện không phân nặng nhẹ, anh còn không muốn mất đi hai người bạn này, cũng không muốn chuốc lấy phiền toái vô vị, cho nên hiện tại anh sẽ không, sau này cũng sẽ không nói chuyện này cho hai người kia biết.
“Hai chân đi lại cảm giác thế nào?” Debby lên tiếng cắt đứt sự xuất thần của Rebertine.
“Hử?” Rebertine còn có chút chưa phản ứng lại.
“Em nói, hai cái chân ấy, loại vừa dài vừa thon kia, đi lại cảm giác thế nào?” Debby có vẻ rất hứng thú.
Rebertine nhìn Debby lại lộ ra ánh mắt hệt như chú cún nhỏ tò mò thích thú, không nhịn được đưa tay xoa xoa tóc cậu, “Em không phải có bạn trên đất liền sao? Sao không hỏi bọn họ?”
Debby lắc đầu, “Ngại không dám hỏi đó.”
Rebertine cười cười, nghĩ nghĩ rồi đáp: “Vì mỗi ngày đều dùng hai chân để đi, nên cũng không nói rõ được cảm giác thế nào, giống như chúng ta dùng đuôi để bơi vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play