Nguyễn Bạch Linh tuy là ca nhi, nhưng nơi đó lại chẳng hề nhỏ, quả thật khó để người khác làm ngơ.
Giờ đây, Cố An Tri cũng không thể viện cớ mà tự lừa mình nữa. Dù sao các huynh đệ của hắn trước nay chưa từng khiến hắn khó xử như vậy:
“Ngươi… có phải là lâu rồi không có… cho nên thấy nam nhân nào cũng cảm thấy mi thanh mục tú?”
Nguyễn Bạch Linh hơi xấu hổ, nhưng lại thấy không phục. Dựa vào đâu mà Cố An Tri nói cậu thích không phải là thật, thì sẽ không phải thật? Cậu cố ý muốn nói rõ là thật sự.
Nguyễn Bạch Linh nén ngượng, ngẩng mắt nhìn hắn, gương mặt đỏ bừng, giọng ngây ngô:
“Ta thấy nữ tử mi thanh mục tú cũng sẽ không như vậy. Trước kia ngươi từng nói với ta, phản ứng thế nào mới là thật sự thích. Khi đó ta còn không hiểu, nay ta xem như đã biết.”
Bên ngoài mưa mỗi lúc một lớn, trong phòng ngột ngạt khiến người khó thở, hô hấp của cả hai cũng trở nên nặng nề.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play