Cố An Tri không hiểu vì sao cậu lại không vui, còn trừng mắt tức giận nhìn mình.
“Ngươi cho là ta tiếc ba đồng bạc sao? Lần này đúng là ta sai. Trước đó ta đã nói với ngươi, chuyện tiêu tiền sẽ bàn bạc trước, nhưng vừa rồi ta cao hứng quá nên quên mất.” 
Cố An Tri vội vàng biện giải cho mình, “Làm ăn buôn bán thì nhất định phải đầu tư, đầu tư lớn mới có thể thu lợi lớn. Hơn nữa, mỗi lần ta đều phân tích lý trí, thấy chắc chắn kiếm lời, không lỗ mới bỏ tiền ra. Đương nhiên, đã là đầu tư thì vẫn có rủi ro, nhưng ta tin vào tay nghề của ngươi. Ta chỉ muốn nhanh chóng xây được căn nhà, để hai chúng ta mùa đông này sống thoải mái hơn một chút.”
Nghe hắn nói là vì để cả hai có chỗ ở tốt hơn, lại còn chủ động theo Trần quả phụ thuê quầy hàng, trong lòng Nguyễn Bạch Linh mới dịu đi đôi phần. Ít nhất Cố An Tri cũng vì cái nhà này mà lo.
“Tối nay về chúng ta đi thu ít trứng gà trong thôn. Trong thôn bán rẻ hơn ngoài chợ, ngoài chợ gần một văn tiền một quả, trong thôn có khi một văn được hai quả.”
“Thảo nào ngoài chợ, trứng luộc trà hai văn một quả hay trứng luộc thường một văn một quả đều bán chạy như thế. Thì ra trứng gà tươi cũng gần một văn một quả.” 
Cố An Tri thật không ngờ thời này trứng gà lại đắt đến vậy. Có lẽ vì ở tương lai, chi phí nuôi gà thấp hơn nhiều, thức ăn chăn nuôi cũng dễ kiếm. Nhà họ nuôi gà chỉ cho ăn ít trấu lúa mạch, hạt cỏ, hoặc lá cải bỏ đi. Hai người bọn họ cũng mới thoát khỏi thời kỳ phải ăn rau dại, đâu dư lương thực để nuôi gà. Những nhà khác trong thôn cũng thế, nên sản lượng trứng gà chắc chẳng khá hơn bao nhiêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play