Về đến thôn, hai người nghe được nhị thúc nhị thẩm nói thôn trưởng vừa truyền tin bảo mọi người trong thôn đến từ đường: “Nghe nói là người trong huyện nha tới.”
“Trong thôn ta xảy ra án mạng sao? Hay có tội nhân trốn tới đây ẩn náu?” Cố An Tri hỏi nhị thúc.
“Ngươi nghĩ quá rồi. Triều đình phát hiện một giống lương thực mới, ra lệnh cho mỗi huyện phải trồng thử một số mẫu, còn có quy định về sản lượng nữa. Quan phủ vì hoàn thành mệnh lệnh từ trên, nên mới đến thôn ta, bảo chúng ta trồng thử đấy.” Nhị thúc đáp lời, “Trước kia đầu óc ngươi chưa được tỉnh táo, có lẽ không nhớ, bọn họ từng tới ba lần rồi, nhưng không ai chịu trồng cả.”
“Là giống lương thực gì vậy? Vì sao không ai chịu trồng?” Cố An Tri lại hỏi.
“Nghe nói là khoai lang đỏ, bán cho chúng ta giá hai mươi văn một đấu. Nếu trồng được sản lượng cao, triều đình sẽ thu mua lại giá ba mươi văn một đấu. Trồng vài mẫu còn được miễn thuế ruộng.” Nguyễn Bạch Linh vốn cũng có nghe qua, chỉ là thân thể cha nương cậu đều yếu, hai ca nhi trong nhà năm nay cũng định gả đi, nhà cũng chỉ có hai mẫu ruộng, dùng để trồng lương thực đã đủ mệt rồi, làm sao còn hơi sức đi thử giống lạ, lại còn không chắc có thu hoạch hay không.
“Khoai lang đỏ à, đó là thứ tốt đấy. Chính sách tốt như thế, sao lại không ai chịu trồng?” Cố An Tri thầm nghĩ, không ai trồng cũng hay, vậy chẳng ai tranh với mình, chi bằng mua hết về tự trồng.
Hiện giờ giá một đấu lúa mạch là một trăm văn, nặng chừng ba mươi cân, trong khi ba mươi cân khoai lang đỏ chỉ hai mươi văn. Triều đình lại thu với giá ba mươi văn, chẳng khác gì buôn chắc lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT