Buổi tối, Tạ Tranh đến trước khách sạn.
Hắn không vội vào, bảo lão Điền đậu xe ở phía đối diện.
Lão Điền theo hắn từ hơn mười năm trước, lúc Tạ Tranh còn đánh nhau thì lão trông chừng, Tạ Tranh bị thương thì lão đem trái cây tới thăm. Giờ Tạ Tranh phát đạt rồi, lão liền theo làm chân chạy, tài xế riêng.
Cũng chẳng có gì mất mặt, ít ra công việc ổn định, thưởng cũng hậu hĩnh.
Lão Điền nhìn Tạ Tranh qua gương chiếu hậu, thấy hắn tâm trạng có vẻ tốt, liền nhắc:
“Tạ ca à, chỗ này không đậu lâu được, lát nữa tôi vòng xe ra bãi sau, cậu ra thì gọi cho tôi.”
Tạ Tranh đáp một tiếng.
Lúc đang nói chuyện thì Lộ Lộc từ cửa tàu điện ngầm đi ra, đứng trước cửa khách sạn ngó trái ngó phải mà không thấy Tạ Tranh, bèn lục túi lấy ra ổ bánh mì bắt đầu gặm.
Tạ Tranh: “……”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play