Tạ Tranh tiện tay ăn mấy miếng khác, di động nhận được điện thoại từ bên hợp tác.
Hắn đứng dậy, vỗ vai Lộ Lộc một cái. Lộ Lộc đang bóc tôm cho Tạ Tích, “Úi” một tiếng, gật đầu: “Dạ.”
Tạ Tranh cầm điện thoại vào phòng.
Đầu dây bên kia là một bác có tuổi, tai hơi nặng, nói chuyện lại vô cùng khách khí. Tạ Tranh phải lặp đi lặp lại từng câu đến ba lần, cố gắng kiềm chế tính nóng nảy, kiên nhẫn nói chuyện gần 40 phút. Đến khi cúp máy, hắn cả người như xẹp xuống, dựa lên lan can cửa sổ hóng gió biển.
Sau lưng có động tĩnh. Tạ Tranh quay đầu lại, thấy Lộ Lộc đang bế Tạ Tích vào phòng. Nhóc con vừa nãy còn sáng mắt long lanh ăn tôm, giờ nằm gọn trong ngực cậu ngủ say sưa, tay vẫn vô thức nắm chặt áo trước ngực Lộ Lộc.
Lộ Lộc cười khẽ, sợ đánh thức nhóc con, hạ giọng nói: “Vừa mới nằm xuống đã ngủ mất tiêu. Ban ngày chơi mệt rồi.”
Tạ Tranh gật gù, chỉ tay lên tầng hai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT