Tạ Tranh nhếch môi: “Được thôi, chụp đi.”
Lộ Lộc rất nghiêm túc, dắt Tạ Tranh ngồi xuống ghế sofa, còn nhét vào lòng hắn hai món đồ chơi của Tạ Tích. Sau đó cậu chỉnh ánh sáng trong phòng khách sang tông vàng ấm áp, rồi lại chạy đi thay đồ. Cuối cùng, cởi luôn bộ đồ xấu vừa rồi thay bộ đẹp hơn, khiến mắt Tạ Tranh sáng rực như đèn pha.
Lộ Lộc cong lưng loay hoay cả nửa ngày, chờ bảo mẫu tới canh Tạ Tích giúp mới chọn được góc máy ưng ý để bấm chụp.
Tạ Tranh nói: “Đưa tôi xem nào.”
Lộ Lộc đưa máy cho hắn, còn tựa vào xem cùng. Tạ Tích cũng chen vào giữa hai người hóng hớt, học theo giọng Lộ Lộc lúc nãy mà lặp lại: “Oa, oa oa oa ~”
Màn hình bé tí nên nhìn cũng không rõ, Tạ Tranh chỉ thấy ánh đèn vàng ấm bao quanh ba người, hình bóng sát cạnh nhau. Hình như hắn đã cười? Không nhớ rõ nữa. Tạ Tích ngồi nghiêm chỉnh, tay còn rất nghiêm túc ôm chặt món đồ chơi làm nền.
Một bức ảnh gia đình kiểu mẫu, truyền thống đến phát ngọt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play