Buổi chiều hai giờ, Thời Hạc và Nguyễn Tri Miên — mất tích gần mười ngày — xuất hiện đúng giờ ở hội trường bậc thang.
Tri Miên mặc hoodie màu xanh lam nhạt, phía trước in hình mèo trắng. Cậu thả lỏng tay, một tay giấu ngón trong ống tay áo, tay còn lại ngoan ngoãn để Thời Hạc nắm. Lần này Tri Miên còn chẳng nhớ mang thời khóa biểu, ngủ trưa dậy chỉ lo chơi với mèo. Cậu lẩm bẩm: “Sách của em, anh cầm chưa?”
Thời Hạc xách theo balo trắng của Tri Miên, mình thì mặc hoodie đen cùng thương hiệu, hình in là con sói xám trông rất dữ. Cả hai đứng cạnh nhau nhìn đúng kiểu “đồ đôi”. Alpha mặt lạnh, cúi đầu ghé tai cậu: “Anh cầm rồi, cả laptop của em nữa.”
Balo phồng căng, ngoài sách vở còn nhét đầy đồ ăn vặt. Hai người ngồi xuống dãy ghế phía trong, không ít sinh viên xung quanh ngoảnh lại nhìn. Ai cũng thấy bọn họ có khí chất khó tả — nhìn thế nào cũng hợp nhau đến lạ.
Thời Hạc lấy sách, bút, laptop rồi cả bình nước ra, xếp hết trước mặt Tri Miên: “Bảo bối, anh chuẩn bị thế này được không?”
Tri Miên ngoéo ngón út với ngón tay Thời Hạc, cậu nghiêng đầu, cười khẽ: “Tốt lắm.”
Ôn Tụng ngồi hàng trước, liếc ra sau nhìn hai người, cầm sách đứng dậy, đổi chỗ sang bên cạnh Cố Tây Từ. Trong lòng hắn âm thầm cảm thán: Huynh đệ người ta hạnh phúc thật… Mình thì… Chậc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play