Bốn năm trôi qua, gặp lại Giang Nghiên Tri, Nguyễn Diệp Xuân chỉ thấy cậu thu mình nhiều lắm, gầy đi cũng nhiều. Bà dịu giọng bảo: “Đi thôi, chúng ta ăn cơm.”
Giang Nghiên Tri đi bên cạnh Nguyễn Diệp Xuân, còn Nguyễn Tự Bạch lặng lẽ theo sau, ánh mắt yên tĩnh như mặt nước, nhìn bóng lưng phía trước, ánh lên chút cảm xúc đã kìm nén rất lâu.
Nhà ăn Nguyễn gia hôm nay đông đủ, chỉ một chiếc bàn dài hình chữ nhật, mọi người ngồi vừa khít, ai cũng gần nhau. Trần Ký xuống hầm rượu mang lên chai rượu cất riêng — thường ngày bận rộn, chỉ dịp lễ tết mới có dịp uống cùng nhau. Nguyễn Tự Bạch đã quen, tự tay mở tủ lấy mấy chiếc ly nhỏ, rót rượu liên tục cho mọi người, chỉ trừ mỗi Nguyễn Tri Miên và Giang Nghiên Tri.
Giang Nghiên Tri ngồi cạnh Nguyễn Tự Bạch, im lặng như cái bóng, không hỏi, không nói, ngoan ngoãn ngồi đó — chẳng còn chút kiêu ngạo, ngông nghênh như bên ngoài. Nguyễn Tri Miên uống rượu kém, mới vài ngụm đã lâng lâng, bèn cầm ly nước trái cây đẩy sang trước mặt Giang Nghiên Tri: “Giang tiên sinh, uống thử đi.”
Đến giờ, cậu vẫn chẳng hiểu Giang Nghiên Tri với Nguyễn Tự Bạch rốt cuộc là gì của nhau. Trong nhà này, chắc chỉ mỗi cậu là không hiểu.
Một bữa tiệc dài, Nguyễn Gia Dung rốt cuộc cũng hỏi hết chuyện của Thời Hạc, còn tiện miệng chốt hạ: “Vậy thì ở nhà chúng ta luôn đi.”
Ai kia lập tức gật đầu: “Vâng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play