Bảy giờ sáng, Nguyễn Tri Miên đúng giờ tỉnh dậy, chỉ là động tác so với mọi ngày chậm chạp hơn hẳn. Không hiểu sao, cánh tay cậu ê ẩm, đầu óc cũng hơi choáng váng.
Cảm lạnh rồi sao?
Cậu đưa bàn tay trắng trẻo sờ trán, khẽ lẩm bẩm. Hai chân thon thả buông xuống mép giường, xỏ dép lê, đi ra ban công vươn vai, hoàn toàn không hay biết mùi tin tức tố hổ phách đặc trưng của Alpha đã gần như bám khắp người mình.
Phía dưới ký túc xá, sinh viên đã lục tục ra căng-tin ăn sáng. Đại học Hoa Giang rộng mênh mông, có vô số ngành học đặc thù, thuộc top đầu các trường danh giá của Hoa Quốc, cũng là tấm biển vàng nổi tiếng của thành phố này.
Gió xuân nhẹ thổi qua. Nguyễn Tri Miên trở lại bàn học, lấy trong túi ra một vỉ thuốc, hơ nóng rồi bỏ túi mang theo xuống căng-tin ăn sáng.
Với cậu, uống thuốc chẳng phải chuyện gì khó khăn. Thuốc đắng đến đâu, cậu cũng đã quen rồi.
Cánh cửa ký túc xá khẽ động. Một Alpha mặc bộ đồ thể thao đen từ ngoài bước vào. Nguyễn Tri Miên, tóc còn rối bù vì ngủ, chỉ ngơ ngác nhìn anh ta, gương mặt trông như còn đang tiếp nhận thông tin từng chút một.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play