Ánh mặt trời tháng Hai như mọc ra răng, cắn xé lớp băng dày trên sông Kim Cô Tử, răng rắc nứt ra từng khe.
Nhân lúc hôm nay trời trong, Văn phi đặc biệt bồng Đại hoàng tử, ngồi kiệu đến Càn Minh cung thỉnh an.
Trong cung chỉ có một đứa nhỏ, khó khăn lắm mới được gặp, mọi người đều không khỏi hiếu kỳ.
Thái Thước đứng trong phòng trà ngóng ra ngoài, bám vào bậu cửa sổ mà chép miệng: “Vừa nãy các người không thấy, cái mũ hổ mà Đại hoàng tử đội, mắt hổ còn được khảm phỉ thúy đấy. Đại hoàng tử cười lên, cái mũ hổ như sống dậy vậy!”
Mấy nha đầu nghe xong càng ngứa ngáy trong lòng, chen chúc nhau như xếp chồng, tiếc là rèm chính điện kéo rất kín, chỉ nghe bên trong thỉnh thoảng vọng ra hai tiếng khóc trẻ con, trong trẻo như quả dưa leo mới hái.
May mà không lâu sau, lại thấy nhũ mẫu bồng đứa trẻ ra ngoài. Lục lạc bạc đeo dưới khóa trường mệnh rung leng keng theo từng bước đi, khiến mọi người chen đến sát khung cửa sổ, rướn cổ nhìn ra ngoài.
Thượng Doanh Doanh vừa về phòng gói trà tháng nhuận, định sau đó đem đến Thọ An cung, nghe động cũng ghé lại xem náo nhiệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT