Sáng sớm hôm sau, mưa tạnh trời quang.
Trong Khôn Nghi cung vẫn như thường ngày, oanh yến tề tụ, tiếng nói rì rầm.
Phó Dao Hoàng hậu vẫn ngồi trước gương chải tóc, đưa tay lựa chọn trong khay bạc, lấy một chiếc trâm phù dung mùa thu cài lên búi tóc.
Hôm qua trừng phạt ả Quý phi chả là cái thá gì kia, thật sự khiến người ta hả dạ. Đan Châu bưng hộp gỗ tử đàn, tinh thần sảng khoái bước vào.
Phất tay ra hiệu các cung nữ lui ra, Đan Châu vừa giúp hoàng hậu đeo hoa tai, vừa nhỏ giọng kể lại tin tức truyền từ phủ:
“…Đừng nhìn Ngọc Phù thường ngày khéo léo giỏi giang, mẹ và muội muội nàng ta thật ra lại chẳng có tâm cơ gì mấy.”
“Đại công tử vừa nhờ người truyền tin, nói đã làm theo lời dặn của nương nương, sắp xếp cho một Lễ quan họ Thôi tình cờ gặp muội muội của Ngọc Phù trong đêm thả đèn Trung Thu. Quả nhiên cô nương đó mắc câu, dạo này thường xuyên đưa thư tình qua lại với Thôi đại nhân, xem hắn ta như ý trung nhân.” Đan Châu nói xong lại không nhịn được che miệng cười trộm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT