Hoàng đế mượn tay áo rộng để che chắn, làm chuyện mờ ám này xong cũng chẳng mấy để tâm.
Nhưng Thượng Doanh Doanh thì lại sợ hãi, bị lườm một cái, nàng càng không biết có ai thấy cảnh vừa rồi không, trong lòng càng thêm rối loạn mơ hồ. Đến nỗi phía sau, Cố tiểu vương gia nói gì, nàng cũng chẳng nghe rõ lấy một chữ.
Cuối cùng, vẫn là Yến Tự Lễ mở miệng, muốn giữ tiểu vương gia ở lại trong cung dùng bữa. Giọng nói trầm ổn thành thục ấy, rốt cuộc cũng át đi được tiếng tim nàng đập thình thịch.
Thượng Doanh Doanh bấm mạnh vào lòng bàn tay, linh đài dần dần sáng tỏ, hình như lại nghe thấy tiểu vương gia nói trong phủ đang hầm tuyết hà gì đó.
Chờ Thượng Doanh Doanh ngẩng đầu lần nữa, chỉ thấy Cố tiểu vương gia vén long bào bước ra khỏi điện, sắc lam đá ấy liền hòa vào ánh thu trắng lóa ngoài điện.
Đúng lúc màn lụa thêu hạ xuống, cổ tay nàng lại bất ngờ bị người ta giữ lấy.
Thượng Doanh Doanh không đề phòng, thuận theo lực đạo đó mà loạng choạng ngã xuống long ỷ. Đệm mềm vàng rực tung lên bụi thơm mịn, hòa với hương vị trên người hoàng đế, xộc thẳng vào chóp mũi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT