Khéo tay cũng khó nấu khi thiếu gạo, thầy thuốc trong quận dù có giỏi đến đâu, thiếu thuốc thì cũng lực bất tòng tâm.
Ông lão thầy thuốc lau mồ hôi dầu đầy mặt, khó xử.
Sau đại hoạ ắt sinh đại dịch, thầy thuốc trong thành đều đã bị phủ quận điều đến để chữa trị cho dân.
Ông đã làm việc liền mạch không nghỉ suốt một thời gian, tóc tai rối bết, mặt mũi sạm đen.
Ngay khi Võ Nhị, đặc biệt là Vương Sưởng định mở miệng, Hàn Liệt liền bước ngang lên một bước, khom người, chắp tay hành lễ thật sâu với ông lão.
“Phiền tiên sinh, xin hỏi thiếu vị thuốc nào, ngay cả trong kho của quận thủ cũng không có sao?”
Sau khi quận thủ chết, kho riêng của quận thủ rơi vào tay Hàn Liệt. Nhưng Hàn Liệt không phải kẻ tham lam ích kỷ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play