Giận rồi ư? Oanh Nhiên nghĩ nghĩ, có lẽ hắn thật sự rất để tâm những chú ấn kia, nàng không nên nói như vậy.
Oanh Nhiên khẽ gọi hắn: “Hoài Chân, chàng ngủ rồi sao?”
Trong miếu yên tĩnh không tiếng động, chỉ nghe tiếng mưa rơi liên miên.
Oanh Nhiên bất đắc dĩ mím môi, thầm nghĩ ngày mai lại xin lỗi hắn vậy. Nàng tựa vào vách tường, mặt hướng về phía Từ Ly Lăng mà ngẩn ngơ.
Bên kia một mảnh đen nhánh, quần áo và tóc hắn cũng đều là màu đen, khó mà phân biệt với bóng đêm.
Nhưng nhãn lực của nàng vốn đã tốt, rất nhanh thích ứng với bóng đêm, lập tức thấy rõ bóng người nơi đó.
Hắn ngủ trên mặt đất, quay lưng về phía nàng, cả người căng chặt, thân hình hơi hơi cong lên, ẩn ẩn run rẩy…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT