Tần Oanh Nhiên là nữ nhi của một lão phu tử, thành thân với một thư sinh.
Sau khi kết hôn, thư sinh chiều chuộng nàng hết mực. Cuộc sống tuy không giàu sang phú quý, thỉnh thoảng cũng có cãi vã, nhưng nhìn chung vẫn yên bình.
Oanh Nhiên cứ nghĩ cuộc sống của mình sẽ trôi qua êm đềm như thế mãi.
Cho đến một ngày, một nhóm người xông vào nhà, lớn tiếng hô: “Đã tiêu diệt được hang ổ của ma đầu Từ Ly Lăng!”
Oanh Nhiên nấp ở xa nhìn đám người ấy ùa vào sân, đến cả đàn gà mà phu quân nàng nuôi cho nàng cũng không tha, sợ đến mức không dám thở mạnh.
Kết quả, nàng tận mắt thấy phu quân của mình đột ngột trở về, một nhát chém bay đầu tất cả bọn họ.
Hôm đó, máu vấy đầy sân, nơi nàng thích ngồi phơi nắng nhất. Đầu người lăn lóc khắp nơi.
Nàng nghe thấy phu quân vốn luôn nhã nhặn của mình khẽ hừ lạnh một tiếng, nói phiền.
*
Oanh Nhiên rất sợ, lên núi trấn tĩnh cả ngày, đến tối mới dám quay về nhà.
Phu quân đã chuẩn bị sẵn cơm nước, hâm nóng lại nhiều lần.
Thấy váy và giày nàng lấm lem bùn đất, bèn bế nàng lên ghế, mang giày và quần áo sạch đến thay cho nàng.
Hắn vẫn nhẹ nhàng nhã nhặn như mọi khi, hỏi nàng đã đi đâu, sao giờ mới về.
Oanh Nhiên nghe tiếng gà mới trong sân kêu lên, nhìn dáng vẻ hắn cúi đầu thay giày cho mình, bỗng cảm thấy:
Cuộc sống như vậy hình như vẫn có thể tiếp tục được.
Dù sao nương nàng từng dạy:
Sống với đàn ông thì phải biết nhắm một mắt, mở một mắt.
Cá mặn phàm nhân x Đại ma đầu thật sự diệt thế
Không phải nữ cường