Oanh Nhiên cũng không khách khí, dựa theo lời Từ Ly Lăng chỉ dạy, an bài họ xây dựng tế đàn.
Tiết trời mùa xuân, tế đàn sắp hoàn thành. Mặt trời gay gắt lên, người thôn Vô Ẩn vừa trải qua mùa đông khắc nghiệt, vẫn chưa thích ứng với khí hậu như vậy, ban ngày thường xuyên nghỉ ngơi ở nơi râm mát. Oanh Nhiên cũng cùng Từ Ly Lăng ngồi dưới bóng cây. Bọn họ vừa nghỉ ngơi, vừa nói chuyện phiếm.
Người thôn Vô Ẩn sẽ học ngôn ngữ bên ngoài từ Oanh Nhiên, Oanh Nhiên cũng sẽ học vài câu từ ngữ thường dùng hằng ngày của họ. Đợi tế đàn hoàn thành, họ đã có thể nói những câu đơn giản, thường xuyên thân thiện chào hỏi Oanh Nhiên.
Oanh Nhiên chợt cảm thấy thôn Vô Ẩn giống như thật sự đã trở thành nhà mới của nàng và Từ Ly Lăng. Ở nơi này, có những trưởng bối hòa ái như Hỉ bá, Hoan bà, có những láng giềng hòa bình, thân thiện.
Chỉ là cảnh tượng Từ Ly Lăng tàn sát cung Thiên Túc đã để lại bóng ma trong lòng họ. Họ đều rất sợ Từ Ly Lăng. Hỉ bá cùng Hoan bà vô cùng thân thiện, nhưng lúc đối mặt Từ Ly Lăng, cũng thật sự kính sợ.
Cuối xuân đã đến.
Oanh Nhiên bắt đầu thu thập đồ vật, chuẩn bị dời nhà. Đại Hoa và Tiểu Hoàng ở nơi này sinh sống lâu như vậy, chẳng có việc gì cũng chạy lung tung khắp các nhà, đi xin đồ ăn, đi chơi với hài tử nhỏ, vô cùng không nỡ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT