Oanh Nhiên trợn to mắt, mở miệng muốn nói.
Từ Ly Lăng đưa ngón tay lên môi ra hiệu im lặng: “Được một tấc lại muốn tiến một thước, sẽ khiến ngươi mất đi tính mạng. Tranh thủ lúc còn có thể sống sót rời đi, cút đi.”
Trong mắt Oanh Nhiên dâng lên một chút buồn bực, nhìn chằm chằm hắn kiên định nói: “Trước khi biết rõ vì sao chàng muốn đốt sách, ta sẽ không đi.”
Từ Ly Lăng cười nhạo: “Muốn biết đến vậy sao? Vậy sao ngươi không đi hỏi ta của ngàn năm sau?”
Oanh Nhiên: “Bởi vì chàng không nhớ rõ.”
Từ Ly Lăng trầm mặc. Hốc mắt Oanh Nhiên ửng đỏ, bực bội thái độ của hắn lúc này, lại đau lòng cho hắn của ngàn năm sau, không khỏi thở dài: “Ngay cả mình đã đốt bao nhiêu sách chàng cũng không nhớ rõ. Muốn vì ta đi tìm bí tịch Âm Dương Đạo, nhưng sau khi trở lại thư các, chàng mới phát hiện tất cả đều đã bị đốt sạch.”
Bởi vì chàng là ma, trí nhớ của chàng, ngũ giác của chàng đều đang thoái hóa. Làm sao ta có thể bức bách chàng nhớ lại đoạn quá khứ thống khổ này như vậy? 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play