Hỉ bá không nói mãi về chuyện này, nói xong liền cười, mời Oanh Nhiên và Từ Ly Lăng nếm thử rượu Vô Ẩn đặc chế của thôn Vô Ẩn.
Rượu Vô Ẩn trong suốt như ánh trăng, màu trắng tinh khiết, tỏa ra hương hoa hòe thoang thoảng.
Oanh Nhiên không thích rượu, cũng không giỏi uống rượu.
Nhưng nhớ đến Từ Ly Lăng thời thiếu niên, dường như thường xuyên uống rượu, phóng khoáng tự tại, nàng không từ chối, nâng chén nhận rượu, cảm ơn, rồi nhấp một ngụm nhỏ.
Vừa vào miệng là hương hoa hòe.
Nhưng rất nhanh sau đó, mùi rượu mà nàng không thích đã xộc lên.
Uống cạn một chén, mặt Oanh Nhiên bắt đầu nóng bừng, người cũng mơ màng, nàng liếc nhìn Từ Ly Lăng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play