Giang Hội Từ đến ngồi trên ghế chủ: "Nghe nói Tạ ti trực tới cầu hôn?"
Tạ Lãm chỉnh tư thế: “Vâng."
Giang Hội Từ chất vấn: “Chẳng phải tối hôm qua anh nói tạm thời không có ý định thành thân sao?"
Tạ Lãm bấm bụng tiếp tục: “Tạ mỗ về tự suy xét suốt đêm, thấy rằng mình không nên trốn tránh trách nhiệm."
Giang Hội Từ cười lạnh lùng: "Người Đất Thục các anh tới cửa cầu hôn như vậy à?"
Nhớ lại tối qua Tạ Lãm đã nói trong tay hắn chỉ có mấy đồng, xem ra là thật, cả bà mối cũng không mời nổi.
Giang Hội Từ cũng không để ý, bởi trong suy nghĩ của bà, sự nghèo khó của người đọc sách biểu thị cho thanh cao, là chuyện tốt. Nhưng thanh bần không có nghĩa là qua loa, có thể giản lược tam môi lục sính, song phải đầy đủ thành ý. Bằng không, đó chính là làm gượng ép để đối phó với tin đồn, thâm tâm thật ra lại bài xích, dẫn đến sau này không đối xử tử tế với con gái bà.
Tạ Lãm vội vàng cầm miêu đao đang đặt trên bàn trà lên: "Tạ mỗ không có gì quý giá, nhưng cái này là binh khí gia truyền của Tạ gia."
Đao dài khi bọc lại trông chẳng khác gì một cây gậy, cởi bỏ vải thô cũng chỉ nhìn thấy vỏ đao cũ sờn, song gắn lên hai chữ “gia truyền" ít nhiều cũng cho thấy chút thành ý.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT