Phùng Gia Ấu thế này là muốn thành thân với hắn sao?
Rõ ràng là đang nói chuyện hợp tác.
Tạ Lãm rốt cuộc tin lời Phùng Hiếu An nói, nàng không ngưỡng mộ nghĩa huynh mà là nhìn trúng một món hàng hiếm có lời. Lại băn khoăn chẳng hiểu nàng từ đâu nhìn ra hắn có tiềm năng của Văn Khúc Tinh Quân có thể định quốc trị thế? Nói đến chuyện học, mong mỏi lớn nhất của cha hắn chính là hắn có thể thoát được nạn mù chữ.
Cùng lúc, tâm tình hắn chẳng biết nói sao cho phải, vốn rằng hắn cự tuyệt nhị thúc phần vì cảm thấy mình đang lừa gạt tình cảm của Phùng Gia Ấu. Nhưng, thì ra, nàng chẳng có tình cảm gì hết.
“Phùng tiểu thư, bị trói chặt trong hôn nhân gượng ép thế này, cô thực sự không thấy uất ức sao?" Tạ Lãm không nhịn được hỏi.
"Có thể gả cho Tạ ti trực, sao lại uất ức được?"
Phùng Gia Ấu đến tuổi kết hôn từ lâu nhưng nàng đã chuẩn bị tâm lý cả đời không gả. Nàng đâu thiếu tiền, Phùng phủ không đủ lớn hay sao, thư viện sách chưa đủ cao hay sao, cớ gì phải gả ra ngoài sinh con quản gia cho kẻ khác? Thế cho nên nàng mới chẳng sợ chuyện bị phạt gậy rồi về sau không tìm được nhà chồng tốt.
Còn "tình cảm" à, không nằm trong phạm vi suy xét của nàng.
Đều không phải tấm gương tiêu cực của Giang Hội Từ mà ra. Rốt cuộc, con người rất kỳ lạ, dù nhìn thấy bao nhiêu ví dụ trước mắt, họ vẫn luôn ôm tâm lý hi vọng, cho rằng mình sẽ là một ngoại lệ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT