“Tỉnh hết rồi! Mọi người đều tỉnh cả! Tốt quá!”
Đám thú nhân còn lại không dám tin, đồng loạt nhìn về phía sơn động, ai nấy đều kinh ngạc tột độ. Đây là... tỉnh thật sao? Vừa rồi gọi thế nào cũng không tỉnh, vậy mà giờ cả năm người đều tỉnh lại, đúng là quá kỳ lạ.
“Được rồi, mọi người đều thấy rồi đấy. Giải tán đi, chúng ta còn phải về nghỉ ngơi.”
Lạc Trì nghiêm giọng, quay sang nói với những thú nhân còn đang tụ lại quanh cửa động.
Đám thú nhân nghe vậy cũng không còn gì để nói. Dù sao đây cũng là chuyện nhà Lạc Trì, họ chẳng thể xen vào. Hơn nữa, người thì đã trở về, thú nhân trong sơn động cũng tỉnh lại cả rồi, họ chẳng có lý do gì mà cứ đứng mãi ở đây. Còn không mau về nhà mà dùng bữa.
Sau lời nhắc của Lạc Trì, các thú nhân lần lượt rời đi. Chỉ còn lại vài người đứng ngoài cửa sơn động, tò mò nhìn vào trong. Lúc Lạc Trì và mọi người chuẩn bị bước vào, bất ngờ từ trong sơn động có một thú nhân lao thẳng ra.
Lạc Trì giật mình, lập tức chắn trước mặt Đồ Kiều Kiều. Nhưng vừa ngẩng đầu lên nhìn rõ, hắn mới nhận ra đó là Bạch Yến. Tên này chạy nhanh thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play