Toàn bộ đại lục thú thế, số thú nhân sở hữu dị năng trị liệu có thể đếm trên đầu ngón tay. Ngay cả Đại Tư Tế cũng chưa chắc đã có được loại dị năng này, đủ để thấy dị năng trị liệu quý giá đến mức nào.
Giống như ông ta, chỉ có một chút dị năng trị liệu, ngoài ra không có bất kỳ dị năng nào khác. Thế nhưng ông ta vẫn có thể đảm nhận chức vu y trong một bộ lạc. Vu y là người có địa vị chỉ sau thủ lĩnh, chức vị này cũng xem như khá cao.
“Vậy bây giờ phải làm sao? Chẳng lẽ ta chỉ có thể trơ mắt nhìn nãi nãi chờ chết sao? Nếu cha biết nãi nãi xảy ra chuyện như vậy trong lúc đang được ta chăm sóc, nhất định sẽ không tha thứ cho ta.” Diêu Kỳ Diệp cúi đầu, giờ phút này đã chẳng còn chút khí thế nào như khi xông pha chiến trường trước đó.
Chỉ còn lại đau đớn và bất lực. Hắn ta rõ ràng có một thân dị năng, vậy mà lại không thể cứu nổi người thân của mình. Hắn ta sao có thể không đau lòng?
Cũng lúc này, Bạch Yến đã đưa Diêu Kỳ Xuyên và những người khác trở về. Diêu Kỳ Xuyên lập tức bước nhanh đến. Khi trông thấy Diêu Kỳ Diệp ngồi suy sụp dưới đất, còn vu y thì khẽ lắc đầu, y liền hiểu: điều y lo sợ nhất... đã xảy ra.
Sớm biết nãi nãi sẽ ra nông nỗi này, ban đầu bọn họ đã chẳng nên đưa người đi theo. Thà để nãi nãi tiếp tục sống ở bộ lạc Tam Vĩ Hồ, cho dù có bị khinh thường ít nhiều, nhưng ít ra vẫn còn mạng sống. Chứ không như bây giờ, nằm bất động trên giường đá, không còn chút hơi thở nào.
“Vu y, chẳng lẽ… chẳng lẽ thật sự không còn cách nào sao? Tử quả, châu quả cũng vô dụng ư?” Diêu Kỳ Xuyên rất thông minh, dù chưa kịp hỏi, y cũng đã nhìn ra tình hình của Hồ Tĩnh qua sắc mặt của Diêu Kỳ Diệp và vu y.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play