“Không phải, ta không định đánh em ấy đâu. Dù ta có lỗ mãng thế nào thì cũng không đến mức ra tay với một tiểu giống cái. Tiểu giống cái, em đừng nghe Bạch Yến nói linh tinh, ta sẽ không làm gì em đâu. À đúng rồi, mấy thứ này ta mang đến là để tặng em.”
Diêu Kỳ Diệp vội vàng mang theo đống quả dại cùng túi da thú dọn đến đặt trước mặt Đồ Kiều Kiều.
Đến khi buông hết đồ xuống, hắn ta mới phát hiện trong lòng Đồ Kiều Kiều còn ôm một con non màu hồng phấn. Đây là lần đầu tiên Diêu Kỳ Diệp nhìn thấy một đứa nhỏ có bộ lông như vậy, vừa nhìn đã thấy quá đỗi đáng yêu. Nếu con hắn ta sau này mà cũng đáng yêu thế này, dù có chết hắn ta cũng cam lòng.
“Kiều Kiều, chỗ quả này đều cho em. Nếu còn muốn ăn gì khác, em cứ nói, ta sẽ đi hái thêm cho. À đúng rồi, ta vẫn còn nhiều quả nữa...”
“Chừng này cũng đủ để ta ăn được một thời gian rồi.”
“Kiều Kiều, đây là con của em sao? Đáng yêu thật đấy.” Diêu Kỳ Diệp vừa nhìn đứa nhỏ trong lòng Đồ Kiều Kiều, ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ. Nếu hắn ta có một con non đáng yêu thế này, e là cả bộ lạc Tam Vĩ Hồ sẽ vui đến phát điên mất.
“Ta cũng thấy bé rất đáng yêu. Mà... hai ngươi tối nay không về sao?” Đồ Kiều Kiều ngồi trên giường, được phủ bởi tấm da thú che ngang bụng, nên Diêu Kỳ Diệp và Diêu Kỳ Xuyên hoàn toàn không phát hiện ra cơ thể cô có gì bất thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play