Kim Xuyên cũng không muốn để quá nhiều thú nhân tụ tập ở bộ lạc Kim Sư. Dù sao Trư Hoa Hoa cũng không phải giống cái gốc trong bộ lạc, nếu tiếp tục thu nhận thêm nhiều thú phu đến từ các bộ lạc khác, lỡ sau này xảy ra chuyện bất lợi cho bộ lạc Kim Sư thì biết làm sao? Là thủ lĩnh, đương nhiên ông phải lo lắng và cân nhắc mọi chuyện vì lợi ích của cả bộ lạc.
Nhưng… chẳng lẽ ông phải đuổi Trư Hoa Hoa ra khỏi bộ lạc? Nàng ta có làm gì sai đâu? Thôi thì cứ chờ Trư Hoa Hoa tới rồi tính tiếp.
Dù sao trước đó nàng ta cũng đã thu nhận hơn mười thú phu, có lẽ sẽ không thu thêm nữa. Có khi chỉ là ông đang lo xa mà thôi.
Đúng lúc Kim Xuyên còn đang suy nghĩ miên man thì Trư Hoa Hoa đã tới. Ả được các thú phu của mình dìu đến. Phía sau còn có một nhóm thú nhân đứng vây quanh, chia thành hai hàng sát bên cạnh, bảo vệ ả cẩn mật.
Kim Xuyên cau mày: “Trư Hoa Hoa, đám thú nhân kia đều muốn làm thú phu của ngươi. Ngươi định chọn một vài người, hay là… có tính toán gì khác?”
“Thủ lĩnh, ta muốn nhận toàn bộ giống đực từ tứ giai trở lên làm thú phu. Ai có phẩm giai cao nhất thì sẽ là đệ nhất thú phu của ta. Trư Đại Đầu, đem ba con non của ta bế ra đây.”
Trư Hoa Hoa nói vậy là để cho đám giống đực kia thấy rõ thực lực của ả, thậm chí không tiếc bế cả con non ra để chứng minh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT