Diệp Cẩu hoảng hốt bỏ chạy, sợ rằng Trư Hoa Hoa sẽ không cần gã nữa. Dù sao, một giống đực bị giống cái ruồng bỏ thì chỉ còn con đường trở thành thú nhân lưu lạc.
Huống chi, Trư Hoa Hoa lại có năng lực sinh sản mạnh mẽ đến thế, gã đâu nỡ rời xa nàng. Nếu thật sự bị đuổi khỏi bộ lạc, gã nhất định sẽ kéo nàng theo cùng.
Tất nhiên, đó là bất đắc dĩ nhất. Nếu được lựa chọn, gã vẫn muốn tiếp tục sống trong bộ lạc. Không ai tình nguyện rời khỏi nơi này cả.
“Còn đứng đó làm gì? Không mau đi đi?” Trư Hoa Hoa vừa nói vừa cầm lấy xâu thịt nướng to tướng đặt trên giường mà ăn. Miệng ả đầy dầu mỡ, dáng vẻ chẳng hề kiêng dè. Dù mới sinh xong, thân hình ả chẳng những không gầy đi mà còn như béo thêm vì mấy đứa nhỏ.
“Được rồi, ta đi ngay.”
Diệp Cẩu không dám chần chừ, lập tức rời đi. Trư Hoa Hoa thì hớn hở hừ mũi, ăn hết một xâu thịt liền sai một thú phu khác đi lấy thêm. Ả quệt tay đầy dầu lên tấm da thú trải giường, tiện thể lau luôn miệng, rồi tiếp tục nằm ngủ. Miệng vẫn nhóp nhép như đang chờ món ngon được mang tới, chẳng hề để tâm đến ai.
Diệp Cẩu vừa rời khỏi liền đem yêu cầu của Trư Hoa Hoa nói lại với Hùng Lị và Đồ Sơn. Hùng Lị vừa nghe xong liền biến sắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT