Đồ Kiều Kiều bị tiếng cãi cọ ồn ào bên ngoài đánh thức.
“Các ngươi mau trở về đi. Đợi Kiều Kiều tỉnh dậy, ta sẽ bảo thú phu của ta đi báo tin cho từng người. Đừng đứng trước cửa sơn động gây ồn ào, quấy rầy giấc ngủ của nàng.” Bán Mai chống nạnh, trừng mắt giận dữ nhìn đám thú nhân kia.
“Chúng ta không nói gì nữa là được chứ gì? Chỉ đứng đây đợi Đồ Kiều Kiều tỉnh thôi mà.”
“Đúng vậy, Bán Mai, ta cũng sẽ im lặng.”
“Hồ Mông sáng nay đã học làm bàn ghế với Vượng Sơn rồi. Nếu Đồ Kiều Kiều đã cho phép, thì chúng ta cũng nên được học chứ?” Một thú nhân lên tiếng, ánh mắt tràn đầy khát khao.
Hắn ta thầm thích một giống cái nhỏ trong bộ lạc. Hôm qua thấy Hồ Mông dọn bàn ghế về, nàng ấy nhìn mãi không rời mắt, ánh mắt toàn là ngưỡng mộ. Nếu hắn ta cũng có thể tặng nàng ấy một bộ bàn ghế, nàng ấy nhất định sẽ đồng ý kết lữ với hắn ta.
“Có chuyện gì thế?” Đồ Kiều Kiều vừa dụi mắt vừa đi ra ngoài. Cô còn chưa kịp ăn sáng, không biết cha mẹ đã ăn gì chưa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play