Bọn họ thật sự không dám tin giống cái xinh đẹp đến mức khiến người ta không rời nổi mắt kia lại là Đồ Kiều Kiều.
Sư Tuấn thậm chí còn cảm thấy một cảm xúc khó chịu dâng lên từ đáy lòng, cứ như chỉ cần không thừa nhận đó là Đồ Kiều Kiều thì hắn mới có thể dễ chịu hơn đôi chút.
“Sư Tuấn, thật sự là nàng ta sao? Sao Đồ Kiều Kiều lại thay đổi nhiều đến thế?” Một thú nhân của bộ lạc Dã Cẩu kinh ngạc hỏi, ánh mắt đầy vẻ sững sờ.
“Nếu sớm biết nàng ta lớn lên lại xinh đẹp như vậy, lúc còn ở bộ lạc hay trên đường đi, ta đã chẳng lạnh nhạt với nàng ta như thế. Đến một phần đồ ăn cũng không cho, đúng là đáng chết!” Kẻ vừa mở miệng là một thú nhân linh cẩu, ánh mắt nhìn Đồ Kiều Kiều đầy mê mẩn.
“Hùng Lị và Đồ Sơn đều xác nhận rồi, hơn nữa nàng ta cũng chưa từng rời khỏi tầm mắt chúng ta. Nếu không phải Đồ Kiều Kiều thì còn có thể là ai?” Sư Tuấn sa sầm nét mặt, giọng lạnh dần.
Dù không muốn thừa nhận, nhưng đúng là nàng ta. Nếu sớm biết Đồ Kiều Kiều sau này lại xinh đẹp như thế... Không, dù nàng ta có đẹp đến đâu cũng vô dụng. So với Dương Mị vẫn còn kém xa. Một giống cái không thể sinh con thì căn bản không đáng được xem là giống cái.
Sắc mặt còn chút do dự ban đầu của Sư Tuấn nhanh chóng trở nên kiên định. Chờ đến khi quay về, hắn sẽ lập tức kết lữ với Dương Mị. Bọn họ sẽ có thật nhiều con non, còn Đồ Kiều Kiều thì ngoài một thú phu ra chẳng còn gì hết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT