Không còn cách nào khác, cảm giác chạm vào thật sự quá dễ chịu khiến cô hoàn toàn không khống chế nổi bản thân.
Kiếp trước muốn sờ cũng chẳng được, đời này lại có thể tùy ý xoa nắn. Nghĩ tới việc sau này còn được ôm gấu trúc con mà vuốt ve thoải mái, lòng cô càng thêm hân hoan. Tuy lúc mới sinh trông chúng khá xấu xí, nhưng một khi lớn lên thì lại đáng yêu vô cùng.
“Được rồi, ngươi đi đi.” Cô lại xoa thêm một lần nữa mới đặt Sơ Tầm xuống đất. Nhìn dáng vẻ nhỏ xíu kia, cô không khỏi lo lắng, chỉ sợ hắn vô ý dẫm mạnh một cái là lún luôn vào trong tuyết.
Sơ Tầm từng bước một rời đi, ánh mắt đầy lưu luyến vẫn không rời khỏi Đồ Kiều Kiều. Đôi mắt gấu trúc ngấn nước ấy khiến lòng cô vốn đã mềm nhũn lại càng thêm rối bời.
Cô suýt buột miệng thốt ra: Hay là đừng đi nữa?
Quả nhiên, khi Sơ Tầm quay đầu lại một lần nữa, Đồ Kiều Kiều không nhịn được cất tiếng:
“Sơ Tầm, hay là đừng đi nữa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play