“Ăn không hết thì cho bọn ta đi! Bọn ta đông người, chắc chắn ăn sạch được.”
“Ta cũng ăn khỏe lắm, có thể giúp các ngươi xử lý bớt. Cho ta luôn đi!” Vừa nói, ánh mắt gã dán chặt vào đống thịt thú.
Không hiểu sao, gã thấy mùi thịt quá thơm, khiến gã chỉ muốn nhào tới. Nếu không phải ngại đống thịt đó do con Thực Thiết thú mang đến, có khi gã đã ra tay giành rồi.
Gã là thú nhân ngũ giai, chẳng lẽ lại sợ đánh nhau? Nhưng nếu đối thủ là con Thực Thiết thú khổng lồ kia thì thôi. Với thân hình đó, có đánh cũng chẳng thắng nổi. Dị năng của gã nếu dùng lên người nó, e rằng ngay cả lớp lông cũng không làm gì được. Với hình thể thế kia mà dễ bị thương thì mới lạ.
Dù vậy, nhìn đống thịt nhiều đến mức ăn không xuể, gã nghĩ xin một phần nhỏ cũng chẳng quá đáng.
“Các ngươi đang nói gì vậy?” Sơ Tầm không dám tin vào tai mình.
Mấy thú nhân này đúng là trơ trẽn. Đây là con mồi hắn săn được, sao tới lượt bọn họ chia phần? Đống thịt này hắn mang về cho Kiều Kiều, đâu phải để cho họ hay nộp cho bộ lạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT